Đại Úy VNCH NGUYỄN VĂN ĐƯƠNG sự ra đi của pháo binh nhảy dù Việt Nam Cộng Hòa tại Lam Sơn 719 |
![]() |
Đại Úy VNCH NGUYỄN VĂN ĐƯƠNG sự ra đi của pháo binh nhảy dù Việt Nam Cộng Hòa tại Lam Sơn 719
----------------- Vào ngày 22/2/1971 cộng quân tiếp tục khởi sự tấn công vào căn cứ Hotel và căn cứ hỏa lực 30 phía Nam đường số 9, nơi có một trung đội pháo binh do đại úy VNCH Nguyễn Văn Đương làm pháo đội trưởng và nơi đặc bản doanh của lữ đoàn 3 nhảy dù Việt Nam Cộng Hòa đại tá Nguyễn Văn Thọ. Có thể nói cái chết oai hùng của “người anh hùng Mũ Đỏ tên Đương” như lời ca trong nhạc phẩm “Anh Không Chết Đâu Anh” của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã là nguồn cảm hứng vô biên cho những người anh hùng khác trong Quân Lực VNCH, giúp họ thản nhiên chọn cách tự sát chứ không đầu hàng, Trong số đó phải kể đến Hải Quân Trung Tá Ngụy Văn Thà chết theo hộ tống hạm Nhật Tảo HQ-10 trong trận Hải Chiến Hoàng Sa chống quân Trung Cộng hồi năm 1974 cùng với sự tuẫn tiết của các vị tướng, tá và trong ngày 30/4/1975 lúc VNCH thất thủ, như Thiếu Tướng Phạm Văn Phú (tư lệnh Quân Đoàn 2), Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam (tư lệnh Quân Đoàn 4), Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng (tư lệnh phó Quân Đoàn 4), Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ (tư lệnh Sư Đoàn 5), Chuẩn Tướng Trần Văn Hai (tư lệnh Sư Đoàn 7), và Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia Nguyễn Văn Long tại thủ đô Sài Gòn. Đó là chưa kể đến một số các chiến sĩ thuộc các đơn vị Bộ Binh, Nhảy Dù, BĐQ… đã dùng lựu đạn hoặc quay súng bắn vào đầu nhau để tự sát trong giờ phút sa cơ trước và sau ngày 30/4/1975. Cuộc Chiến Tranh Việt Nam kết thúc vào 4/1975, với sự tan rã của QLVNCH tại các Vùng Chiến Thuật I, II và III, kéo theo sự sụp đổ của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa tại thủ đô Sài Gòn. Cái chết của Đại Úy Pháo Binh Nhảy Dù Nguyễn Văn Đương nói riêng, và cái chết của Quân Lực VNCH nói chung, rõ ràng là đã điểm tô thêm những nét son hào hùng và bi tráng cho quân sử VNCH, nói riêng, và lịch sử dân tộc Việt Nam nói chung. #SàiGònSửKý #tướnggiỏiVNCH #QLVNCH |